Người ta nói Sài Gòn chỉ có hai mùa mưa nắng, nhưng Sài Gòn đôi khi cũng Thu đến lạ lùng. Đó là những buổi sớm mai, trời mát dịu chứ không gắt như những sáng mùa hè. Không khí như có một lớp sương mờ giăng nhẹ. Những cụm lá xanh bên đường lấp lánh vài hạt nước trong veo còn vương lại từ cơn mưa tối qua. Bạn bỗng nghe như có âm thanh của tiếng hát nhẹ nhàng cất lên đâu đó.
“Anh mong chờ mùa Thu. Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai.
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay.
Mùa Thu quyến rũ anh rồi…”
Đó là những chiều nắng nhạt, đường phố Sài Gòn vẫn đông đúc vậy, nhưng bạn bỗng nghe, thỏang có làn gió nhẹ thổi qua. Bạn thấy khoảng trời xanh trong trẻo như tà áo thiên thanh của cô gái đẹp trong ca khúc của người nhạc sĩ tài hoa. Bạn lắng nghe thanh âm rộn rã của cuộc sống xung quanh mình. Lắng nghe cả sự yên tĩnh bao trùm phía sau những ồn ào đó. Lắng nghe sự tĩnh lặng trong tâm hồn bạn.
Bạn cảm nhận được sự thay đổi tinh tế của đất trời lúc thu sang.
Kìa chiếc lá vàng xoay xoay trong gió và rơi nhẹ xuống lòng đường. Giữa con phố ồn ào đông đúc, bạn vẫn để ý dưới những gốc cây xanh cao lớn bên đường, một vùng lá úa xao xác như một minh chứng dễ thương của mùa thu – mùa lá rụng.
Thu Sài Gòn còn được “đánh dấu” bằng những cơn mưa giông bất chợt. Ào ào kéo đến, rồi thình lình “ngưng ngang”, trời nắng lên liền như chẳng còn vết tích nào của cơn mưa rào rào trước đó. Chỉ có đường phố lấp loáng nước và những chiếc áo mưa chưa kịp cởi, bởi người đi đường dường như cũng đã quá quen với thời tiết dịp tháng 8, tháng 9 Tây lịch ở xứ này.
Và những đêm Trung thu trời quang mây tạnh, bất chấp ánh đèn điện và những tòa nhà cao tầng, bạn vẫn thấy ánh trăng xanh mát dịu tỏa ánh sáng trong vắt, phủ trùm khắp nhân gian.
Đó là khi bạn có cảm giác mình như đang trên một chuyến hành trình ký ức ngược về thời thơ ấu. Những đêm trung thu trăng sáng như ban ngày. Những háo hức ngập tràn cùng những trò vui đơn sơ của tuổi nhỏ. Bầu trời thuở ấy sao mà trong, sao mà cao rộng! Và dẫu là trăng sáng đến thế, mà nhìn lên trời vẫn thấy nhấp nháy muôn ngàn sao. Đứa trẻ con khờ khạo là bạn thuở ấy vẫn luôn dõi khắp bầu trời để tìm xem ngôi sao nào sáng nhất.
Thoáng chìm vào miền ký ức, bạn bỗng thấy như có gì đó nghèn nghẹn nơi cổ, cay cay trong mắt. Bỗng giật mình bởi tiếng trống lân dồn dập từ xa đang tiến đến gần. Đám trẻ con từ các nhà trong khu phố kéo nhau ra đường, reo hò đi theo đoàn múa lân. Những chiếc đèn trung thu đủ hình dạng, màu sắc nhấp nháy đèn cùng tiếng nhạc vui tai. Giờ này, bọn trẻ khắp nơi đang háo hức với những Đêm hội trăng rằm, những trò chơi vui nhộn kèm thưởng hấp dẫn…
Bạn cũng háo hức vì như được sống lại tuổi thơ của mình, và vì bạn cảm nhận được niềm vui lấp lánh ánh lên từ những cặp mắt trong veo ngoài kia.
Trung thu, chẳng phải ngẫu nhiên mà người ta vẫn gọi đó là ngày Tết.
Thuở sơ khai, Tết Trung thu được coi là Tết của người lớn – dịp để mọi người thưởng thức cảnh sắc thiên nhiên khi trời vào thu, cùng uống trà ăn bánh, ngắm ánh trăng rằm. Theo những gì bạn biết, thì người xưa vẫn luôn tin vào sự ảnh hưởng to lớn của Mặt trăng đến cuộc sống của con người. Trăng tròn là biểu tượng của sum họp, đoàn tụ quây quần, là dịp để con cháu quay về tụ hội, tỏ lòng biết ơn, chăm sóc, báo hiếu tổ tiên, ông bà cha mẹ.
Cùng với thời gian, Tết Trung Thu dần dần trở thành ngày Tết của trẻ em. Có bánh nướng, kẹo ngọt, có lồng đèn, có múa lân rước đèn rộn ràng nữa.
Ngày Trung thu trong tâm tưởng bạn, là hình ảnh trẻ em háo hức hòa vào đoàn lân rộn rã tiếng trống, là những chiếc đèn lồng hình ngôi sao lấp lánh mẹ vừa mua, cùng đám bạn phá cỗ tưng bừng; là hình ảnh những người lớn trong nhà, đôi khi có cả mấy người bà con hoặc hàng xóm đến chơi, ngồi thong thả bên ấm trà với chiếc bánh trung thu thơm ngon, cùng thưởng trăng, trò chuyện dưới bầu trời dịu mát.
Bầu không khí đầm ấm, sum vầy đó, dẫu có đi cuối đất cùng trời, sao mà bạn quên cho được.
Bạn cũng thỉnh thoảng nghe người ta “than” rằng, trung thu nay đã khác trung thu xưa quá nhiều. Không còn những háo hức chờ đợi của đám trẻ. Không còn hình ảnh người cha cặm cụi vót nan tre làm lồng đèn, người mẹ tất bật bày biện mâm cỗ…Bây giờ, các loại đồ chơi hiện đại được bày bán khắp nơi. Bánh trung thu thì xuất hiện ngập tràn trên các con phố, ngay từ đầu tháng 7 Âm lịch. Vì quá nhiều nên cũng không còn thấy quý như xưa.
Nhưng bạn thì nghĩ đơn giản hơn. Cuộc sống mà. Mọi thứ vẫn hoài đổi thay nên mỗi thời mỗi khác là đúng thôi. Vẫn còn đó ánh trăng sáng ngời đêm rằm, đám trẻ vẫn còn được vui chơi hết cỡ đêm trung thu, và sẽ vẫn còn nhiều người dành cho chính mình một khoảng lặng để ngắm trăng và hồi tưởng về những ký ức đẹp đẽ, những mùa trăng đã qua trong đời…giống như bạn. Vậy cũng là ý nghĩa, là hạnh phúc rồi đó thôi.
Và bạn nghĩ, lúc nào cũng thế, sự đơn giản trong tâm hồn luôn đem tới hạnh phúc, hoặc ít nhất, sẽ bớt đi nhiều những mệt mỏi, khổ đau.
Dẫu sao thì, mùa Thu, mùa trăng tròn luôn khơi gợi những cảm xúc thật diệu kỳ. Chỉ cần lắng lòng lại, lắng nghe sẽ thấy bao thanh âm xao xuyến của đất trời. Bao sự xôn xao, bộn bề của cuộc sống. Có sự úa tàn cũng có sự hồi sinh. Nhưng phải lắng lòng hơn nữa, để thấy, có một sự bình lặng luôn trọn vẹn nơi mình, nơi trời đất, sự bình lặng chính là cội nguồn của vạn vật…Từ nơi nguồn cội đó, sự sống nảy nở và thăng hoa…
KIỀU GIANG
Thực hành thiền định theo hướng dẫn từ cơ bản đến nâng cao bằng cách vào trang Thiền định trên Ứng dụng AN Space ngay tại đây.