Với tôi, một đứa trẻ sinh ra “không giống ai”, thì thế giới của người trưởng thành thật khó hiểu. Tôi đã chứng kiến bạn bè của mình đạt được địa vị nghề nghiệp, hẹn hò, kết hôn, sinh con đẻ cái và dường như có các mối quan hệ xã hội tốt đẹp.
Nhưng tôi giống như người đến từ một hành tinh xa lạ, không cảm thấy đây là nơi mình thuộc về. Giống như tôi bị “sốc văn hóa”. Việc tiếp tục giả vờ là nguyên nhân chính khiến tôi rơi vào tình trạng hỗn loạn.
Tôi muốn chạy nhảy như một chú ngựa hoang dã, tự do và sống mà không cần kỳ vọng hay những quy tắc gò bó. Tôi sợ hãi phải đi theo con đường “truyền thống” như hầu hết mọi người.
Có gì đó bên trong tôi đang chực chờ bùng cháy.
Tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ vì đã không chỉ làm những điều được cho là hiển nhiên: Học đại học, đi làm, tránh gây rắc rối, mặc những bộ trang phục như hầu hết mọi người, cố gắng để sở hữu một căn nhà của riêng mình. Điều gì sẽ xảy ra nếu sống con người thật của tôi đồng nghĩa với việc tôi sẽ là một kẻ thất bại?
Ngay cả những hành động đơn giản như mặc những bộ trang phục công sở cũng trở thành hành động phản bội bản thân.Tại sao tôi lại có phản ứng gay gắt trước những yêu cầu đơn giản từ xã hội? Tôi cảm thấy xấu hổ và tội lỗi.
Trên hết, việc trở nên khác biệt sẽ khiến gia đình tôi thất vọng. Tôi xấu hổ vì tôi khác biệt.
Nhưng, tôi càng cố gắng dập tắt ngọn lửa bên trong thì tôi càng bị nó nung nấu.
Chiếc mặt nạ mà tôi cố gắng đeo lên để hòa hợp với mọi người trở nên vô nghĩa. Nó khiến tôi càng lo lắng, sợ hãi và tự hủy hoại bản thân.
Thế là cuộc hành trình tìm lại tình yêu bản thân của tôi bắt đầu. Để chấp nhận và ôm lấy một “tôi” khác biệt bên trong.
Một đêm nọ, tôi thấy mình đang ở trong một bữa tiệc và hoàn toàn đắm mình trong âm nhạc và không khí nơi đó. Tôi đặc biệt chú ý đến nữ DJ, cách cô ấy di chuyển bàn tay với tốc độ ánh sáng, cách cô ấy hòa mình vào công việc như thể cô ấy đang hoàn toàn ở trong vùng sáng tạo, tự do và hoang dã.
Tôi cảm nhận ngọn lửa bên trong mình đang bùng lên. Tôi đã sẵn sàng cởi trói cho chính mình.
Và kỳ lạ là, từ đó đã tôi đã gặp những người khác biệt ở khắp mọi nơi.
Họ ở hiệu sách, trong lớp yoga, ở nơi làm việc, hoặc họ cũng có thể là bạn của tôi nữa… Bức tường mà tôi đã xây nên để tự vệ khiến tôi cảm thấy mình tách biệt với mọi người chỉ là ảo ảnh. Tôi bắt đầu khám phá ra sự khác biệt nơi những người khác. Tôi dần cảm thấy an toàn hơn khi khám phá thế giới bên trong đầy hoang dã của mình.
Tôi đã dành một năm tại một trang trại để trồng cây, nuôi cá, và bỏ lơ tấm bằng đại học ưa thích của mình.
Tôi đã tạo ra những khoảnh khắc khó xử, tự hào và can đảm nói lên những ý kiến không hoàn hảo, để sự nghiệp chuyển hướng bằng cách nghe theo trực giác và cảm cảm xúc, đưa ra những quyết định mạo hiểm và nhận lấy những bài học lộn xộn…
Sau hết, tôi cảm thấy tự hào vì đã cho phép bản thân được là chính mình nhất.
Và tôi nhận ra rằng, những phẩm chất mà tôi cảm thấy xấu hổ về mình, như: Quá bốc đồng, kém hiệu quả, mất kiểm soát, không tập trung, quá nhiều năng lượng… là một phần đẹp đẽ của con người tôi. Chúng xứng đáng được nuôi dưỡng và khám phá đó.
Tôi cho phép bản thân tự do tạo ra nhãn hiệu và quy tắc của riêng mình.
Nếu bạn cũng như tôi, muốn sống với con người thực và khác biệt trong mình, hãy thử một vài cách điên rồ. Hãy nhảy thật hăng say trong bóng tối, trong không gian riêng của bạn. Hát những bài hát yêu thích của bạn. Hãy là bạn với chính mình.
Thỉnh thoảng, cho phép bản thân làm những việc không mang đến lợi ích cụ thể nào và thích thú với việc bị phân tâm.
Hãy ra ngoài, tìm một chiếc lá yêu thích và để dành nó cho một dự án nghệ thuật mà bạn chưa bao giờ có ý định hoàn thành. Sau đó có thể đến lớp tập luyện và đi ăn trưa. Đọc trang cuối cùng của một cuốn sách mới. Đánh răng bằng tay không thuận…
Bằng cách bước ra khỏi thói quen hàng ngày của bản thân, chúng ta giúp bộ não của mình tạo ra những con đường mới. Trong khoảng thời gian làm điều mới mẻ này, chúng ta có thể thấy mình được kết nối sâu sắc với bên trong, và cảm giác thực sự đang sống chứ không phải là tồn tại.
Hành tinh của chúng ta đang bùng nổ với sự đa dạng, với những thái cực, với những điều khác thường, kỳ lạ và riêng biệt. Hãy thành thật với chính mình để bạn có thể tôn trọng và đánh giá cao tất cả những điều kỳ lạ khác xung quanh bạn. Đồng thời chấp nhận và yêu thương người khác như chính họ.
(Theo Tiny Buddha)